Mơ mẹ về..
Có phải chăng, con thường gọi tiếng mẹ
Quá đơn sơ nên chẳng biết quý lời
Để giờ đây gió lay rưng dòng lệ
Con khóc thầm gọi tiếng mẹ, mẹ ơi !
Có phải chăng , mẹ yêu thương, chăm sóc
Con vô tư, chỉ biết nghĩ riêng mình
Để bây giờ ..còn ai đâu bảo bọc
Xa mẹ rồi ..con mất cả niềm tin
Có phải chăng xa mẹ rồi mới biết
Nỗi tang thương trong hụt hẫng đơn côi
Nỗi đoạn trường trong sinh ly, tử biệt
Nỗi đớn đau sâu lắng giữa cuộc đời
..con chơ vơ giữa giòng đời xuôi ngược
Nghe cơn sầu trĩu nặng nửa buồng tim
Chốn bể dâu con khao khát kiếm tìm
Tình thương mẹ ..xin hoài không ai có
....còn chăng nức nở mong chờ
Còn chăng trong những giấc...mơ mẹ về.
Bóng Mây