MỘT MIỀN VÔ ƯU
Tìm ta một cội nghỉ chân
Giữa chan chát nắng, giữa tầm tã mưa
Ngược dòng sinh tử xô đưa
Ta tìm một cội để vừa đủ che.
Lối quen khấp khiễng đi , về
Gót chân đã mỏi, đam mê đã chùng
Ta từ vô thỉ mịt mùng
Bước chưa ra khỏi một vùng nhân duyên
Tìm ta ..một cội chân nguyên
Vào nương bỗng mất... nhập miền Vô ưu.
Như Nhiên